Hồ Chí Minh

Hồ Chí Minh: The Man & The Myth
Sự Thật về Hồ Chí Minh

Saturday, 19 December 2009

Phải chăng pháp luật Việt Nam chỉ bảo vệ cái ác?

1. Từ sáng ngày 09/12/ 2009, bọn côn đồ cả trăm người ở bên ngoài đã bạo hành, ùa vào Chùa Phước Huệ quấy rối, đánh sư, phá chùa, xua đuổi tăng thân Làng Mai ra khỏi chùa Phước Huệ rồi gây sức ép buộc TT Thái Thuận ký vào biên bản đã được bọn chúng soạn sẵn trong khi phái đoàn EU Nhân Quyền Châu Âu đang đến làm việc với TT Thích Thái Thuận và thăm tăng thân- tu sỹ Phật giáo là người Việt Nam tu theo Pháp Môn Làng Mai đang tỵ nạn tại chùa Phước Huệ.

Những hành động quấy rối của bọn người nhân danh là “phật tử” nhưng có phải là phật tử?

Là Phật tử ai cũng kính Phật trọng Tăng, không ai có hành động vô đạo như vậy. Chắc chắn họ không phải là phật tử. Thượng tọa Thích Thái Thuận đã nói- họ không phải là Phật tử. “Những người đó chính là những người mà họ giả Phật tử thôi “.

Họ là ai? Kẻ quấy rồi, lưu manh, vô luật pháp, vô văn hóa ấy là ai? Chắc chắn không phải là người lương thiện nhưng vì sao nhà nước, những lực lượng bảo vệ pháp luật lại không có biện pháp nào để ngăn chặn khi chúng xâm phạm nơi tu hành, nơi thờ tự, chốn thiêng liêng của tôn giáo; xâm phạm nhân phẩm con người mà không bị trừng trị, thậm chí, còn được dung túng! Chùa là của thập phương chứ không phải riêng ai, vì sao chỉ một nhóm nhân danh Phật tử lại có quyền gây rối?

Mỗi sự việc xảy ra, dù đúng hay sai thì pháp luật, công cụ pháp luật phải kịp thời ngăn chặn; đúng sai phải xử theo pháp luật chứ không thể để sự việc vô pháp, vô cương, rối loạn xã hội xảy ra như vậy. Nhà nước Việt Nam có luật pháp không? Nếu có vì sao lại không bảo vệ an ninh trật tự xã hội, bảo vệ người công dân sống theo pháp luật? Chẵng lẽ văn hóa, đạo đức, luật pháp, xã hội Việt Nam hiện nay xuống cấp đến thê thảm vậy sao?

2. Những kẻ bạo hành, quấy rối trên như là kẻ “chuyên nghiệp”, phải chăng đó là người “thực thi pháp luật” của nhà nước Việt Nam theo Văn thư 22t/PNV ngày 7/12/2009 của Phòng Nội Vụ Bảo Lộc bác Đơn xin gia hạn lưu trú đối với những tăng sinh tu theo Pháp Môn Làng Mai tại chùa Phước Huệ, Bảo Lộc, Lâm Đồng ?

Công văn số: 1185/TGCP-PG ngày 26.11.2009 do ông Nguyễn Thanh Xuân, Phó Trưởng Ban Thường Trực Điều Hành BTGCP ký bác bỏ nội dung Đơn bảo lãnh của Viện chủ Tu viện Toàn Giác và Thiền viện Vạn Hạnh thông qua 2 Công văn số 500/CV.HĐTS và 505/CV.HĐTS ngày 09 tháng 11 năm 2009 phê duyệt Đơn Bảo Lãnh của HĐTS-GHPGVN?

Việc luật pháp phải do luật pháp giải quyết. Kẻ thực thi pháp luật mang tính chất gây rối, hành động vi phạm pháp luật không thể là kẻ đại diện cho pháp luật. Chúng ngang nhiên lộng hành khi bọn chúng hai mà một.

Nhà nước bác đơn xin gia hạn lưu trú đối với những tăng sinh tu theo Pháp Môn Làng Mai tại chùa Phước Huệ lại với lý do cư trú, vì chính quyền các địa phương không chấp thuận việc những người tu theo pháp môn Làng Mai tập trung tu tập đông người tại một cơ sở Tôn giáo ở địa phương! Những lý do trên đều không chính đáng.

Nước Việt Nam này là thống nhất chứ không phải mổi địa phương là một quốc gia riêng biệt.

Kẻ cư trú bất hợp pháp trên đất nước này, có những người là công dân Việt Nam do cuộc sống vì mất đất, mất ruộng, mất nhà… nên đến các đô thị làm ăn nhưng còn những bọn lao động Tàu đang ở Bảo Lộc, Bảo Lâm, những kẻ da đen Châu Phi nhập lậu vào VN… gây nên những tệ nan xã hội, hiểm nguy về an ninh quốc gia nhưng sao chính quyền không có biện pháp, nhân dân “giả danh phật tử” quấy rối kia sao không “thực thi”, không có thái độ phản ứng gì để giữ gìn đất nước, bảo vệ cuộc sống an bình cho nhân dân?

Các Tu sinh Làng Mai là những công dân Việt Nam tu tại Tu viện Bát Nhã, đã bị đàn áp nay tạm trú tại Chùa Phước Huệ, họ là những người tu; họ không có hành động nào gây rối trật tự trị an, không làm chính trị; không chống đối nhà nước, thậm chí không chống lại những kẻ đàn áp mình.

Họ tu theo Pháp Phật, học theo chánh pháp. Bằng hình ảnh của họ qua tu học, tu tập Phật tử các nơi đã đến với họ để dự những khóa tu. Những con người có tâm hướng thiện, tu theo chánh đạo, “tự độ, độ tha”; “cứu người, giúp đời”; họ là những người thiện tâm, là những nhân lành để xây dựng một xã hội Việt Nam sống hữu đạo, “tốt đạo, đẹp đời”, đúng ra nhà nước, địa phương cần phải trân trọng họ nhưng sao lại có hành động ngược lại, không chấp nhận họ với lý do tập trung tu tập đông người tại một cơ sở Tôn giáo ở địa phương, gây cho họ đủ mọi khó khăn mà những người dân lương thiện cảm thấy có một điều gì đó bất minh.

Hay nhà nước sợ họ sẽ làm chính trị? Vụ trưởng Phật giáo Ban TGCP Bùi Hữu Dược đã nói “chưa có đủ cơ sở để kết luận Tu Sinh Làng Mai hoạt động chính trị…”(1).

Chính nhà nước đã áp đắt chính trị vào tôn giáo, biến tôn giáo thành công cụ chính trị chứ tôn giáo không làm chính trị. Hoặc cho rằng HĐTS-GHPGVN không thừa nhận Làng Mai? - Không phải, vì HĐTS-GHPGVN đã phê duyệt đơn Bảo lãnh và đã gửi cho Ban tôn giáo chình phủ. HĐTS-GHPGVN đã thừa nhận Pháp môn Làng Mai là một pháp môn tu học của Phật giáo.

Các Công văn của HĐTS-GHPGVN trước đây và vừa qua đã thể hiện và đã cho phép Pháp môn Làng Mai mở các khóa tu. Công văn 553/CV-HĐTS do Hòa thượng Thích Thiện Nhơn ký ngày 30.11.2009 chỉ là một công văn thực hiện sự chỉ đạo của BTGCP, thể hiện GHPGVN, nói riêng, tôn giáo, nói chung, đã bị chính trị hóa, phục vụ chính trị của đảng cộng sản ; tự do tôn giáo là tự do trong phục vụ các nhiệm vụ chính trị của kẻ nắm quyền lực.

Pháp môn Làng Mai được phát triển khắp nơi trên thế giới nhưng vì sao tại VN lại không được chấp nhận? Họ đã làm gì gây “bất bình” trong nhân dân? Ai đã “bất bình”? Những kẻ quấy rối, vô văn hóa, vô trật tự, vô luật pháp, kẻ “giả danh phật tử” kia là “nhân dân bất bình” hay sao? Nhà nước và Luật pháp bảo vệ ai? Nhằm mục đích gì? Quyền tu học là quyền tự do tín ngưỡng của mỗi công dân trong xã hội; quyền ấy là nhân quyền, là những quyền tự do, dân chủ mà Hiến pháp, Luật pháp VN đã quy định vì sao lại ngăn cấm!? Hay nhà nước “sợ tăng thân, thù chính đạo”?(2)

Sự đàn áp tăng thân Làng Mai tại tu viện Bát Nhã và Chùa Phước Huệ vừa rồi chính nhà nước đã vi phạm Hiến pháp, Pháp luật; vi phạm quyền tự do tôn giáo. Nhà nước đã thể hiện là một nhà nước không có Luật pháp khi dung túng cho bọn côn đồ quấy rối, áp bức người tu, phá Chùa, hại Đạo. Chính bọn quấy rối ấy là kẻ vi phạm pháp luật cần phải trừng trị.

Nếu những lực lượng bảo vệ trị an, bảo vệ Pháp luật dung túng bọn xã hội đen, bọn lưu manh, quấy rối an ninh trật tự xã hội thì chính nhà nước đã đứng về phía cái ác, là kẻ làm phân hóa, chia rẽ trong nội bộ nhân dân chứ không phải là ai khác. Nhân dân ngày càng cảm thấy nhiều nổi bất an, lo sợ vì xã hội không có kỷ cương, phép nước. Luật pháp không bảo vệ người ngay, không bảo vệ lẽ công chính….

3. Nếu nhà nước Việt Nam là nhà nước có luật pháp, không phải là luật pháp bảo vệ cái ác: *Nhà nước cần thực thi pháp luật công băng, nghiêm minh, bảo vệ mọi công dân việt Nam trong xã hội bình đẳng; tôn trọng các quyền tự do tôn giáo, bảo vệ các cơ sở tôn giáo cũng như bảo vệ cuộc sống mỗi gia đình, mổi công dân trong xã hội; phải trừng trị những kẻ gây rối, dù bất cứ nhân danh gì, bất cứ lý do gì như sự việc mới xảy ra tại chùa tại Phước Huệ, Bảo Lộc, Lâm Đồng những ngày vừa qua.

Nếu Chùa Phước Huệ có vi phạm pháp luật thì đó là việc của pháp luật, của tòa án chứ không thể “thực thi” bằng quyền của bọn xã hội đen…Xã hội không bao giờ chấp nhận những bọn lưu manh, côn đồ ấy tự do tự do tác oai, tác quái trong xã hội. Những kẻ ấy là kẻ gây tội ác, gây sự bất an ninh cho mỗi người dân, cần phải nghiêm trị. Bất cứ kẻ nào, lực lượng nào dung túng cho những kẻ đó cũng phải loại trừ ra khỏi bộ máy nhà nước…thì khi đó pháp luật nhà nước mới công minh.

*Nhà nước cần tôn trọng ý nguyện của nhân dân, của các tu sinh Làng Mai - những người công dân trong xã hội chỉ có một hạnh nguyện tu; của các vị Viện chủ Tu viện Toàn Giác và Thiền viện Vạn Hạnh đã đệ đơn bảo lãnh tu sinh tăng thân Làng Mai theo những quy định và trình tự luật pháp.

Pháp môn Làng Mai tu theo pháp phật với hình thức tăng thân, tăng đoàn, là một pháp môn của Phật giáo. Pháp môn Làng Mai không làm chính trị. Cơ sở tu học theo Pháp Môn Làng Mai trên thế giới đã thể hiện điều ấy. Nhà nước nắm chính quyền, pháp luật và mọi công cụ pháp luật trong tay tại sao lại sợ những người tu chỉ có một hạnh nguyện tu!?

*Nhà nước nên nghiêm khắc xem xét lại chính mình khi đã có một lực lượng bảo vệ pháp luật, bảo vệ an ninh cuộc sống nhân dân nhưng lại không bảo vệ nhân dân; dung túng cho những kẻ bất lương, hành động vi phạm pháp luật diễn ra trước cả con mắt của ngưới nước ngoài với những hành động, thái độ vô văn hóa.

Chẵng lẽ đó là bản chất của nhà nước “của dân, do dân, vì dân”? Nhà nước không có kỷ cương, luật pháp? Nhân dân đã trả lương cho những người bảo vệ luật pháp, bảo vệ an ninh xã hội là cho những kẻ ấy sao, những kẻ không bảo vệ mà còn chống lại nhân dân, gây nên ngày càng nhiều nổi bất an cho nhân dân trong cuộc sống! Công cụ bảo vệ pháp luật hiện nay bảo vệ ai?

Có tuân thủ, thực thi pháp luật, bảo vệ nhân dân, người lương thiện hay bảo vệ kẻ phạm pháp, đứng ngoài Luật Pháp? Nhân dân cũng rất không yên tâm về luật pháp, công cụ bảo vệ pháp luật Việt Nam, về tất cả những gì Việt Nam cam kết với thế giới. Mong tất cả những cam kết của Việt Nam với thế giới được thực thi chứ không phải chỉ cam kết trên giấy và mong thế giới buộc tất cả những quốc gia đã cam kết phải tôn trọng thực hiện. Thế giới ngày nay không thể là thế giới của những kẻ độc tài, của cái ác độc tôn!

Nguyễn Hoàng Quang

--------------------------------------------------------------------------------
(1) Vụ trưởng Phật giáo Bùi Hữu Dược:”Tu sinh Làng Mai không hoạt động chính trị
(2) Khi cái ác đã bộc lộ

Top 10 Vietnamese Money Launderers in 2009

Pham Nhat Vuong, Member of the Board of Directors of Vincom (VIC) and Vinpearland (VPL), with stock assets worth 9,099 billion dong, is now considered the richest stock millionaire in 2009, according to Tien Phong news.

The 41-year old businessman is now also the Chairman of Ukraine’s Technocom Group and Chairman of the Vietnamese Overseas Businessmen Association.

Vuong was ranked the second in the 2008’s list of the top 10 Vietnamese stock millionaires and he stayed in second position until recently, when Doan Nguyen Duc, who was number one, lost 4 trillion dong in assets and fell to second.

Doan Nguyen Duc, Chairman of Hoang Anh-Gia Lai Group, holds a volume of shares worth 8,725 billion dong. Duc also led the list of the top 10 Vietnamese stock millionaires in 2008. Duc became a dollar billionaire when his shares were worthmore than 16 trillion dong in March 2008 (16 trillion dong was then equal to one billion dollars).

Though Duc has become ‘poorer’ than previously, he still believes that a series of projects now under implementation will soon add his name back to the list of the world’s billionaires.

The third position has fallen to Dang Thanh Tam, Chairman of the Saigon Investment Group and the richest person on the stock market in 2007. Tam is now holding sharesworth over 4,300 billion dong.

Chairman of the Hoa Phat Group Tran Dinh Long is now in fourth position with HPG shares worth 2,700 billion dong. The fifth is held by Chairman of Hoa Sen Group Le Phuoc Vu, who is holding shares worth nearly 1,050 billion dong.

The sixth position belongs to Truong Thi Le Khanh, Chairwoman and General Director of Vinh Hoan Company, who has 988 billion dong worth of stocks. Khanh has become the richest woman in the stock market, richer than many other big names such as Dang Thi Hoang Yen, Chairwoman of Tan Tao Group, Dang Thi Hoang Phuong (sister of Dang Thanh Tam), Pham Thu Huong (wife of Dang Nhat Vuong).

Nguyen Duy Hung, Chairman of the Saigon Securities Incorporated (SSI), the biggestsecurities company now, ranks the seventh with 14 million shares in SSI worth nearly 950 billion dong.

Truong Gia Binh, the richest person on the stock market in 2006 and Chairman of the FPT Group, has stocks worth 835 billion dong and ranks eighth.

The ninth and tenth stock market millionaires are Nguyen Chinh Nghia, who has stocks worth 750 billion dong, and Chairman of Nam Viet Seafood Corporation, who has 452 billion dong.

There is no change with the first four positions in the 2009 list of top stock millionaires in comparison with 2008.

There are 100 people who have the stock assets worth 100 billion dong and higher. The top 10 richest people have assets accounting for 50 percent of all shares’ value, estimated at 27 trillion dong.

VietNamNet

Hai năm sau sự kiện biểu tình: Khi tình yêu nước bị kiểm duyệt

Tháng 12 năm nay đánh dấu 2 năm sự kiện học sinh, sinh viên Việt Nam xuống đường biểu tình chống Trung Quốc sau khi Quốc Vụ Viện Trung Quốc tuyên bố thành lập thành phố huyện Tam Sa quản lý 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

Biểu tình diễn ra đồng thời ở Hà Nội và Sài Gòn. Giới trẻ thời "a còng" đã sử dụng internet và điện thoại di động làm phương tiện kêu gọi để cùng xuống đường bày tỏ lòng yêu nước.

Theo hẹn, đúng sáng ngày chủ nhật, 9/12/2007 các bạn trẻ, chủ yếu là sinh viên của các trường đại học với khí thế hừng hực đã tiến tới bao vây Đại sứ quán Trung Quốc và lãnh sự tại Sài Gòn.

Các trang báo chính thức của nhà nước - như thường lệ - hoàn toàn im lặng trước những sự việc "nhậy cảm" nhưng trên các blog tràn ngập thông tin, dồn dập hình ảnh cập nhật về cuộc biểu tinh hy hữu này. Blog "Nhân chứng và Lịch sử" cho biết, khoảng 500 người đã tập trung trước cửa Tòa lãnh sự Trung Quốc ở Sài Gòn. Cùng với họ, là cờ Tổ quốc, là băng rôn biểu ngữ, là lòng nhiệt tình, hăng say của tuổi trẻ và hơn cả là tình yêu đất nước.


Mặc dù do học sinh, sinh viên khởi xướng nhưng thấp thoáng trong đoàn biểu tình là một số gương mặt của văn nghệ sỹ, một số em nhỏ theo cha mẹ và cả những người đi đường dừng lại xem rồi tham gia luôn cùng. Cũng trong những bức ảnh được công bố sau này, người ta thấy, hình ảnh của những bà mẹ Việt Nam, những người tưởng như chỉ loanh quanh với đồng ruộng hay bếp núc đã sát cánh cùng con em mình bày tỏ lòng yêu nước.

Cuộc biểu tình đã bị cảnh sát cơ động 113 dẹp vài tiếng sau đó, Những người tham gia bị "lùa" vào nhà Văn Hóa thành phố và một cuộc đối thoại có thể nói là chất vấn của học sinh sinh viên đã diễn ra sôi nổi với lãnh đạo thành phố. Phản ảnh của những người tham gia cho biết, lãnh đạo đã "lúng túng ra mặt".

Cũng sáng ngày hôm đó, Đại sứ quán Trung Quốc nằm trên phố Hoàng Diệu, Hà Nội đã bị bao vây bởi hàng trăm người cùng rừng cờ, tiếng hò hét phản đối, tiếng hát Quốc ca... Chừng 2 tiếng sau, cảnh sát cũng đã dẹp xong cuộc biểu tình ở Hà Nội.

Những người biểu tình hẹn nhau tiếp tục vào chủ nhật kế tiếp. Nhưng ngay sau đó, bộ Giáo Dục và Đào Tạo đã ra chỉ thỉ tới các trường cấm sinh viên tham gia biểu tình và đe dọa đuổi học với những người tham gia.

Chủ nhật tuần sau, 16/12 chỉ còn lác đác một số bạn trẻ.

Hơn 30 năm kể từ sau chiến tranh kết thúc, lần đầu tiên, người ta được chứng kiến cuộc biểu dương lòng yêu nước hào hùng như vậy, sinh động như vậy. Cuộc sống bon chen của kinh tế thị trường với nỗi lo cơm áo gạo tiền, thời buổi mà "nén bạc đâm toạc tờ giấy", "chân lý không bằng chân giò".v.v., lòng yêu nước tưởng như bị lãng quên. Vậy mà nó đã trỗi dậy như hào khí quật cường mà ông cha ta đã có từ ngàn năm nay. Giới trẻ Việt Nam dường như chỉ mê game, chat chít, đua xe, lắc nhảy, sành điệu với hàng hiệu.v.v. đã chứng tỏ trong huyết quản của mình vẫn giần giật chảy dòng máu Lạc Hồng .

Thiết nghĩ, nhà cầm quyền của bất kỳ quốc gia bình thường nào cũng phải hãnh diện vì có một nhân dân như thế, một giới trẻ sẵn sàng với vận mệnh của đất nước như thế.

Nhưng không. Trên các blog, người ta ngơ ngác hỏi nhau. Điều gì đang xảy ra?

Sau công văn "Hỏa Tốc" của Bộ Giáo Dục và Đào Tạo là hoạt động rà soát và xiết lại trật tự tại các trường đại học, là đe dọa kỷ luật và đuổi học. Không khí e dè, lo ngại bao trùm trong các trường Đại học, Những người được cho là "cầm đầu" bị công an thẩm vấn, blog bị kiểm soát chặt hơn. Blogger Điếu Cày, thành viên câu lạc bộ Dân Báo, người đã tích cực tham gia, viết lách kêu gọi biểu tình phải chịu án tù 2,5 năm với tôi danh "trốn thuế".

Gần đây, người ta biết thêm một thành viên tích cực khác mà hành vi bị xem là "kích động biểu tình" sẽ làm dày thêm hồ sơ "tội phạm" khi anh ra trước vành móng ngựa, đó là Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung.

Người khác, đạo diễn Song Chi đã phải xin tị nạn chính trị và hiện đang sống ở Na Uy sau những "khó ở" vì hơn chục lần bị thẩm vấn.

Hóa ra, yêu nước không phải đơn giản. Trong một xã hội mà mọi hoạt động (từ thanh thiếu niên, phụ nữ, phụ lão, công đoàn, các hội nghề nghiệp, các hội thể thao.v.v.) đều nằm dưới sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng; đảng kiểm duyệt mọi sinh hoạt văn hóa, truyền thông .v.v. thì đương nhiên lòng yêu nước cũng không thể thoát khỏi sự kiểm duyệt.

Trong lịch sử 4000 năm dựng nước và giữ nước của dân tộc, đã bao giờ tình yêu nước trong sáng của nhân dân lại bị kiểm duyệt một cách nghiệt ngã như vậy? Những con cháu Hai Bà Trưng, Trần Hưng Đạo oanh liệt ngày nào giờ đây phải câm nín, không được phản kháng khi Trung Quốc bắn giết ngư dân (1), đánh đập tàn nhẫn, tịch thu tầu bè dù đang đánh cá trên vùng biển do ông cha để lại. Báo chí phải im lặng khi "Nam Quốc Sơn Hà” bị mất dần biển đảo, bị lấn chiếm cả những địa danh đã đi vào lịch sử như thác Bản Giốc, ải Nam Quan?

Nhất định một ngày nào đó, lịch sử sẽ trả lại sự công bằng cho những người tham gia biểu tình hôm đó. Họ sẽ được ghi nhận như những người con ưu tú của đất nước. Những hình ảnh về họ sẽ mãi mãi được lưu giữ không chỉ trên các trang mạng mà trong trái tim của hàng triệu người Việt Nam.

Và lịch sử sẽ làm công việc của nó, sẽ phán xét những kẻ vì quyền lợi của đảng mình, của phe nhóm mình mà xem nhẹ lợi ích dân tộc, trà đạp lên tình yêu nước của nhân dân.

Ngọc Khánh


News